CƯỜI CÁI YÊU ĐỜI HƠN SỐ 2, CÔ THƠM – MẸ ĐỢI CON VỀ
Nước tương, cơm trắng là bữa cơm chiều “thịnh soạn” của cô Thơm, người phụ nữ cô độc trong một con hẻm nhỏ ở huyện Bình Chánh – TPHCM.
“Thịnh soạn” là bởi vì đâu phải bữa nào cũng có…..Người ta cho gì cô ăn nấy, còn không thì đành uống nước cho qua ngày.
Chồng mất, đứa con trai duy nhất của cô Thơm vì những lầm lỡ mà phải vào vòng lao lý, một mình cô Thơm cô độc sống qua ngày nhờ tình thương của xóm làng.
Cô Thơm có nhà ở Sài Gòn! Nghe thì chắc ai cũng nghĩ là “hết sẩy” rồi. Nhưng “hết sẩy” làm sao với căn nhà cấp 4, nằm trong con hẻm nhỏ hẹp chỉ vừa đủ 1 chiếc xe máy chạy qua. Bên trong là vài đồ vật cũ và một người phụ nữ 70 tuổi cô độc, không còn sức lao động.
Trong xóm nhỏ, bà con ai cũng thương cô Thơm vì nhà nào cũng xum vầy con cháu, chỉ có cô là lủi thủi một mình.
Chúng tôi hỏi thăm cô cái cô nói: “Con ơi, cô đi xin giúp việc mà không ai nhận” – cô nói mà đôi mắt buồn hiu, tôi cũng không biết phải nói thế nào để chia sẻ cùng cô lúc này. Không gian như đứng lại 1 chút rồi cô cười như muốn xóa đi mọi sự buồn bã, cô nói: “Mấy hôm trước con trai cô được gọi về nhà, nó nói mẹ ráng khỏe, đừng lo cho con…”, có lẽ bây giờ giọng nói của con trai là niềm an ủi duy nhất của cô Thơm. Cô bảo: “Cũng có lúc giận con trai cô lắm, nhưng nó là con cô làm sao cô bỏ nó được, cô vẫn trong đợi ngày con cô trở về làm lại cuộc đời”.
Nghe cô nói về hoàn cảnh mà thời gian cũng trôi nhanh lắm. Trời dần khuya hơn, con hẻm nhỏ cũng không còn tiếng xe chạy, vài thanh niên chắc đi chơi đâu ở quán trà chanh đầu hẻm cuốc bộ ngang qua, ngó đầu vào nhìn: “Cô Thơm, nay có người cho đồ ăn hả?” Hỏi xã giao vậy thôi chứ có kịp trả lời đâu mà mấy cậu thanh niên đi qua mất tiu rồi.Cô Thơm nhìn phần quà nhỏ của Nha Khoa Đại Nam gửi tặng mà lòng vui khôn xiết. Cô cảm ơn trước sự tử tế mà cô nhận được của mọi người xung quanh. Mong con trai cô được sớm trở về làm lại cuộc đời và là chỗ dựa vững chắc cho mẹ của mình.
Chia tay cô Thơm bằng một nụ cười, tuy không rạng ngời như ánh nắng, nhưng ấm áp tình yêu thương và chứa nhiều sự lạc quan hy vọng. Trong nụ cười ấy còn là sự lạc quan, niềm tin về ngày mai tươi sáng, đoàn viên của hai mẹ con cô Thơm.
Sau cơn mưa – trời sẽ sáng thôi, cô cố gắng nhé cô! mến chúc cô nhiều sức khỏe và mẹ con cô sớm đoàn viên bên nhau, cùng nhau ăn bữa cơm gia đình mà cô ao ước.
—————-
[KỲ 2: CÔ THƠM – MẸ ĐỢI CON VỀ]
“Cười cái, yêu đời hơn’’ là chủ đề nằm trong chuỗi hoạt động Vì Nụ Cười Hạnh Phúc hướng đến cộng đồng do Nha Khoa Đại Nam thực hiện. Qua đây, chúng tôi mong muốn chia sẻ thông điệp tích cực bằng những câu chuyện rất đời thường của những con người phi thường. Dù hoàn cảnh, số phận có khắc nghiệt đến mấy nhưng họ vẫn yêu đời, lạc quan và cố gắng từng ngày.
source https://nhakhoadainam.vn/cuoi-cai-yeu-doi-hon-so-2-co-thom-me-doi-con-ve/
Nhận xét
Đăng nhận xét